Danh lam thắng cảnh ở huyện Quản Bạ là hai ngọn núi giống với hai bầu sữa khổng lồ, nằm giữa những thửa ruộng. Vào mùa đông, những thửa ruộng đã gặt có màu vàng nâu xen lẫn màu xanh của mạ non. Tất cả tạo nên một bức tranh thiên nhiên sắc màu.
Một trong những biểu tượng của du lịch Hà Giang là hoa Tam giác mạch. Những bông hoa nhỏ xíu màu hồng nhạt rất phổ biến ở đây. Đơn lẻ từng bông thì không ấn tượng. Nhưng khi mọc thành ruộng thì tạo nên những vạt lớn màu hồng đẹp nên thơ. Hoa Tam giác mạch còn được dùng trong rất nhiều mục đích. Hạt hoa để làm bánh, thân hoa để ăn và làm thức ăn gia súc.
Mùa đông là mùa hoa cải nở rộ. Hà Giang khoác lên mình tấm áo rực rỡ sắc màu. Màu hoa đỏ, vàng, tím đan xen làm nên bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp.
Chúng tôi gặp những em bé dân tộc Mèo tại những điểm thăm quan. Chúng bán những món nông sản, chụp ảnh cùng khách du lịch để giúp đỡ gia đình. Gió đông khô hanh làm má chúng nứt nẻ và ửng hồng. Khó khăn không làm những em bé này bớt vui vẻ và hồn nhiên.
Dốc Thẩm Mã, con dốc thách thức lữ hành
Hà Giang nổi tiếng với các khúc cua tay áo. Những khúc cua rất hẹp liên tiếp đòi hỏi những tay lái phải có kinh nghiệm và sức khỏe. Thẩm Mã nghĩa là thẩm định ngựa. Chỉ có ngựa tốt mới có thể vượt qua được con dốc hiểm trở này. Từ trên cao nhìn xuống, con dốc quanh co ngoạn mục.
Hà Giang là vùng đất của người dân tộc H’Mong, còn gọi là dân tộc Mèo. Trước kia, vùng này là nơi trồng cây thuốc phiện và xuất khẩu sản phẩm ra toàn khu vực. Vua Mèo Vương Chí Đức là cái tên lừng lẫy một thời. Ông đã gây dựng quân đội và tài sản lớn từ nguồn buôn bán thuốc phiện. Một bằng chứng của nguồn tài sản khổng lồ đó là ngôi nhà của ông. Công trình được bảo quản tốt này xây bằng nguyên vật liệu tự nhiên như đá xanh, gỗ Pơ Mu, ngói đất nung già. Một công trình kiến trúc tuyệt đẹp trong khung cảnh núi rừng hùng vĩ.
Chúng tôi đã tới phim trường của bộ phim Nhà của Pao. Ngôi nhà vốn là của một người cận vệ thân tín của vua mèo Vương Chí Đức. Tiền bỏ ra để xây nhà là cả một tài sản rất lớn thời bấy giờ. Tới ngày nay, hậu duệ của ông này vẫn ở trong ngôi nhà. Ngôi nhà được nhiều người biết tới qua bộ phim “Chuyện của Pao”.
Hà Giang là mảnh đất địa đầu của tổ quốc. Cột Cờ Lũng Cú là biểu tượng của chủ quyền biên giới phía Bắc của Việt Nam. Vì vậy, tới Hà Giang rất nên tới thăm cột cờ Lũng Cú.
Tại khu vực này có một công trình đang xây dựng bề thế là Chùa Phật Lũng Cú. Để xây chùa, người ta đã bạt núi và can thiệp lớn vào cảnh quan thiên nhiên. Ngôi chùa này còn chọn thế phong thủy kỹ càng. Lưng chùa dựa núi, hướng nhìn ra hai hồ nước dân sinh. Hai hồ nước này trong xanh như hai con mắt thần, và được cho là không bao giờ cạn. Hai hồ nước này cung cấp nước sạch cho cư dân trong vùng. Việc xây dựng ngôi chùa này đã dấy lên sự tranh cãi nhiều chiều về tác động lên môi trường, mục đích chính trị và tôn giáo, cũng như ảnh hưởng tới đời sống tâm linh của người dân trong vùng.
Tới Hà Giang mà không tới thăm sông Nho Quế thì sẽ không trọn vẹn. Con sông nhỏ này chảy quanh co giữa một vùng núi non hùng vĩ đẹp như tiên cảnh. Một cảnh đẹp thật khó tin. Để đi xuống Nho Quế phải đi theo con đường hẹp vòng vèo uốn lượn dốc thẳng đứng. Cảm giác mạnh khó quên.
Đi thuyền trên sông Nho Quế là một hoạt động không du khách nào muốn bỏ lỡ một khi đã tới Hà Giang. Con thuyền lướt trên mặt nước dưới những vách núi đá dốc đứng. Hẻm Tu Sản là nơi hai ngọn núi đá sát vào gần nhau. Cảnh thiên nhiên đẹp tới sững sờ.
Vốn có lịch sử lâu đời từ thời Pháp thuộc, phố cổ Đồng Văn có phong cách rất riêng. Ở đây có những ngôi nhà thấp dựa lưng vào núi. Khi chúng tôi tới đây, phố cổ tấp nập khách du lịch.
Hà Giang vẫn còn rất hoang sơ và đang trong quá trình phát triển du lịch. Người bạn đồng hành của chúng tôi ở mọi nơi là bụi đường. Hai đôi giày của tôi phủ một lớp bụi dày sau khi tới thăm sông Nho Quế và hẻm Tu Sản. Hà Giang, tháng 1/2021