Bình luận bộ phim Pháp “Three colours: Blue”

Bình luận bộ phim Pháp “Three colours: Blue”

Phim đầu tiên trong loạt phim gồm ba sắc màu: Xanh – Trắng -Đỏ của đạo diễn Ba Lan Krzysztof Kieslowski. Ba sắc màu này tượng trưng cho ba màu trên cờ của nước Pháp là tự do – bình đẳng – bác ái. Tuy vậy, đạo diễn không có ý định dựng phim chính trị mà khai thác sâu tâm lý nhân vật trên ba khía cạnh này. Cũng có lý, tự do-bình đẳng-bác ái phải từ mỗi con người, tế bào nhỏ nhất của xã hội.

French flag blowing in the wind.

Nhân vật chính, Julie, do nữ diễn viên Pháp Juliette Binoche đóng.

Chồng Julie là nhà soạn nhạc lừng danh, người đang có một bản hợp xướng dang dở để kỷ niệm ngày EU hợp nhất đang rất được mong chờ. Ít người biết, Julie là một tài năng âm nhạc lớn, người vẫn viết nhạc cho chồng. Cô tự nguyện đứng đằng sau cái bóng nổi tiếng của người chồng. Cô hài lòng với vai trò là người vợ sẻ chia, tốt bụng và rộng rãi bên cạnh người chồng nổi tiếng. 

Bước ngoặt thảm khốc

Trong một vụ tai nạn thảm khốc, cả chồng và con gái năm tuổi đều ra đi để lại mình cô trên thế gian này. Julie rơi vào trạng thái trầm cảm nặng. Cô thậm chí còn muốn tự tử. 

Sau khi từ bệnh viện trở về, Julie muốn xóa bỏ mọi dấu vết của quá khứ và bắt đầu một cuộc sống mới. Julie đã đốt bỏ những bản dự thảo dang dở, bán ngôi nhà ở ngoại ô và chuyển về Paris sống trong một khu chung cư bình thường.

Cuộc sống mới và khát vọng tự do

Julie đã gặp những người quen mới. Mỗi người đều có một khát vọng tự do rất riêng. Một cô gái điếm tự nguyện làm nghề nhảy striptease vì muốn tự do làm việc mình thích. Một nghệ sĩ thổi sáo đường phố tự chọn việc đứng đường kiếm từng xu trong khi anh ta không hề nghèo. Hình ảnh bà mẹ già ngồi xem TV những màn trình diễn mạo hiểm là cả một sự tiếc nuối. Những gì khi còn trẻ ta bỏ qua thì khi già hối tiếc. 

Cuộc sống mới cũng không giúp Julie quên. Cả những buổi đi bơi hành xác hằng ngày cũng không thể giúp cô quên.

Bước ngoặt tâm lý

Việc phát hiện ra người chồng có “bồ” và cô bồ đang chuẩn bị sinh con là một cú sốc. Nhất là khi Julie thấy đấy là tình yêu. Chính cú sốc này đã giúp cô trở lại cuộc sống bình thường.

Có vẻ nghịch lý nhưng lại hoàn toàn phù hợp với tâm lý. Sự thật về sự lừa dối của người chồng đã giúp cô lấy lại được cân bằng và rũ bỏ được quá khứ và lấy lại được tự do.

Phần cuối phim, bản nhạc đã được hoàn thành bởi Julie và người cộng sự của chồng cô, Olivier, người từ lâu đã yêu cô. Julie sẽ có một cuộc sống mới, tự do khỏi cái bóng của quá khứ đau buồn.

Trois couleurs: Bleu – soundtrack

Về kỹ xảo quay phim:

Các nhà làm phim khá chú ý tới các hình ảnh ẩn dụ để làm nổi bật tâm trạng nhân vật. Sự cô đơn và trạng thái trầm cảm của Julie thường được khắc họa trong khung cảnh các quán cà phê. Khi thì là chiếc bóng lẻ của tách cà phê. 

https://www.youtube.com/watch?v=OuevxDuRsXQ&t=4s

Khi thì là hình ảnh cô bỏ viên đường vào tách. Đạo diễn và ê kip đã tính toán và chuẩn bị kỹ lưỡng để thời gian viên đường ngấm cà phê trong đúng 5s. Thông thường thời gian này sẽ là 7-8s. Cô bỏ viên đường vào tách, một tiếng động, lạnh lùng như thể cô muốn từ chối và buông bỏ tất cả.

Kieślowski/Blue/Bitter – sweet meditative scene #2 

Hãy chú ý tới các chi tiết này khi bạn xem phim.

Trois Couleurs Bleu (Corinthians 13) 

Và cuối cùng là một số link bình luận phim thú vị:

Sự phân mảnh ý thức trong Three Colors: Blue (1993)

Review/Film; ‘Blue,’ the First Installment of a Tricolor Trilogy

Juliette Binoche – Et Si Tu N’existais Pas

Demystifying Three Colors: Blue

The Essential Series: Blue (1993)

Conversation with Juliette Binoche on Trois Couleurs Bleu

Krzysztof Kieslowski’s Cinema Lesson (Master Class in film direction)